Du lịch khu di tích Bái Đính - Ninh Bình trong ngày
Bạn có muốn đặt chân đến ngôi chùa to nhất Đông Nam Á, kết hợp quần thể thiên nhiên tuyệt diệu tại Ninh Bình? Cùng xem kinh nghiệm du lịch dưới đây nhé.
Chúng tôi có dịp về thăm chùa Bái Đính vào một buổi sáng, thời tiết đẹp vào ngày cuối tuần. Theo như chỉ dẫn chúng tôi đi xe về nơi được hàng triệu tín đồ phật tử, du khách thập phương đi vãn cảnh chùa vào đầu năm. Trên con đường quanh co từ kh du lịch sinh thái Tràng An vào, cảnh đẹp của núi non hùng vĩ khiến cho những ai tới đây không khỏi trầm trồ ngưỡng mộ. Có lẽ cảnh vật nơi đây cũng như hành trình tới ngôi chùa Bái Đính tôi sẽ không phải nói nhiều bởi mỗi người sẽ tự khám phá ra cho mình vẻ đẹp theo một cách riêng. Bài viết này tôi chỉ muốn chia sẻ một kinh nghiệm, có thể coi đó là 1 bài học cho những ai có dự định tới Bái Đính vào dịp lễ hội này.
Hiện nay, để lên được chùa Bái Đính các du khách sẽ tới bến đỗ xe điện. Tại đây chúng ta sẽ mua vé xe điện để được xe đưa lên tận nơi mà không phải mất công cuốc bộ lên tới chùa bái đính. Tôi nhớ không nhầm thì giá vé là 30.000đ/lượt. Nếu đi xe điện lên tới chùa thì tôi không nói làm gì, chúng tôi đi tới gần chùa bái đính thì thấy xe cộ tấp lập, dòng người đông ngùn ngụt, phải nói là dịp đầu năm mọi người đổ xô đi lễ hội, nhất là dịp cuối tuần thì càng đông đúc.
Đứng trước cảnh tượng đó chúng tôi quay xe, trởi lại chỗ rẽ vào chùa Bái Đính theo biển chỉ dẫn và gửi xe tại đây để quyết định đi tắt bằng đường bộ lên chùa. Giá gửi xe khiêm tốn 20.000đ chúng tôi được người gửi xe chỉ cho con đường tắt đi lên chùa. Nếu như chỉ đi là tới ngay thì không phải bàn, trên đường đi chúng tôi bắt gặp phải một chị bán hàng nước, vừa nhìn thấy chúng tôi chị đã đoán ngay là chúng tôi lên chùa. Như người quen từ rất lâu, chị chỉ cho chúng tôi hướng đi lên chùa nhanh nhất, chúng tôi vui vẻ đi theo chỉ dẫn của chị. Chưa kịp ngỡ ngàng trước sự hiếu khách của người dân nơi đây, chúng tôi liền được một cậu bé phóng xe đạp tới hỏi : Anh chị lên Bái Đính à? Theo em em chỉ cho. Chúng tôi bắt đầu bán tín bán nghi những rồi cũng nghĩ chắc em ý giúp mình thật nên đi theo em, dẫn được một đoạn em bé gọi ông mình ra dẫn đường tiếp cho chũng tôi. Tới lúc này thì những nghi ngờ của chúng tôi đã trở lên rõ ráng hơn. Hai chữ “dịch vụ” cứ loanh quanh trong đầu chúng tôi. Một người dàn ông tầm 60-70 tuổi hỏi và bảo đi theo ông ông dẫn đi. Chúng tôi đã tính nước quay lại chỗ cũ nhưng người đàn ông bảo sắp tới rồi, tôi dẫn đi cho. Nghĩ đi nghĩ lại giờ mà quay về cũng mất khá nhiều thời gian. Chúng tôi đi theo ông và ông nói đúng, đi thêm 1 đoạn nữa chúng tôi tới 1 nhà dân. Cổng mở sẵn, ông bảo chúng tôi vào, từ ngoài nhìn vào chúng tôi thấy một tốp người cũng như chúng tôi đang loay hay leo lên những chiếc thang qua một bức tường lớn. Giờ thì tôi đã hiểu sao đây được gọi là đường tắt, và vì sao mọi người ở đây lại chỉ dẫn chúng tôi nhiệt tình tới vậy.
Chùa Bái Đính được bao phủ xung quanh bởi đồi núi, sông nước và cả các hộ dân. Và đường đi nhanh nhất đó là từ nhà dân qua. Chỉ cần 2 cái thang là bạn có thể vào chùa 1 cách dễ dàng. Chúng tôi gọi cảnh tượng đó là Công thành vì phải leo thang lên, thang xuống để vượt qua 1 bức tường lớn mới vào khu vực của chùa được. Phí cho 1 người Công thành từ 5.000-10.000đ. Chúng tôi vào được chùa nhưng để tới chùa chính chúng tôi lại phải đi 1 đoạn đường nữa cộng thêm việc leo 1 cái dốc khá lớn. Ngại nhất là trên đường đi gặp mọi người ngồi xe điện đi lên cứ nhìn mình với ánh mắt rất lạ, hy vọng họ không biết mình công thành mới vào được đây. Mấy đứa chúng tôi mệt nhoài chỉ biết nhìn nhau tự an ủi để tiếp tục cuộc hành trình.
Sau một khoảng thời gian dài vãn cảnh Bái Đính, chúng tôi lên kế hoạch trở về. Ngán cảnh phải trở lại bằng đường bộ, chúng tôi đi xuống cổng chính với hy vọng tìm được xe ôm đưa chúng tôi ra bãi đỗ xe mà chúng tôi gửi, thế nhưng đáng buồn là các cổng chùa đều đóng. Đó là lý do vì sao mọi người phải đi xe điện cả 1 chặng dài để lên tới chùa. Quyết định công thành lần 2, lần này với kinh nghiệm, chúng tôi đã đi về ra chỗ bãi đỗ xe một cách nhanh chóng
Kết thúc chuyến đi với một bài học xương máu, hy vọng những có ý định tới chùa Bái Đính trong dịp này có một bài học để đừng phải mua ức chế và mất nhiều công sức như chúng tôi. Lời khuyên là hãy lên bái đính bằng xe điện.
Chúc các bạn có một chuyến đi vui vẻ!
Post a Comment